Tiền Và Hạnh Phúc, Bay Area và Việt Nam

Xìng Voong
4 min readAug 22, 2020

Hạnh Phúc và Tiền, Bay Area và Việt Nam.

Ở Bay Area, chỗ mình sống ở Mỹ, người ta thường nói về hạnh phúc, mọi người tự hỏi hạnh phúc là gì, làm gì để đạt được hạnh phúc. Cuối tuần đi ăn với bạn thì tụi nó toàn là bàn về triết lí nhân sinh và sống ở hiện tại. Ở Bay Area thì đầu óc kinh doanh (business mindset) về công nghệ rất cao , mọi người cũng nói về tiền và lợi nhuận, nhưng lại theo một cách khác.

Còn ở Việt Nam, mọi người thường nói về tiền, từ có tiền đến có rất nhiều tiền. Làm sao để mang lại lợi nhuận và tiền.

Mình thấy sự khác nhau đó khá thú vị.

Ở Bay Area, đặc biệt là San Francisco, thì giá nhà cửa rất là mắc. $1800 mà có thể dùng chung nhà vệ sinh với người khác. Nhưng tiền lương làm ra cũng khá cao, đủ mức sống ở đó. Khi con người ta có đủ nhu cầu vật chất rồi, hoặc có một sự an toàn về vật chất rồi, người ta mới bắt đầu quan tâm đến những điều khác, điều mà rất trực quan như hạnh phúc. (Trừ mình nhá, cuối tháng không biết trả tiền mượn trước ngân hàng thế nào nhé).

Ở Việt Nam, những người mình biết đa phần họ vẫn phải cố gắng để lo cơm áo nhiều hơn, không có sự an toàn nhiều về mặt vật chất. Hoặc họ đã trải qua sự thiếu thốn về kinh tế , nên họ không muốn em họ, hay con cháu họ phải chịu như vậy nữa. Đồng tiền làm ra ở Việt Nam cũng khá khó, không đáp ứng được nhu cầu sống. Mình thấy nhiều quán ăn, quán rượu ở Việt Nam, bán giá mắc hơn ở Mỹ, hay các nước khác mình từng đi, nhưng chất lượng lại không hề bằng. Vì thế mà người ta cũng nói về tiền nhiều hơn. mọi người nghĩ, có thể nếu có thật nhiều tiền thì sẽ hạnh phúc. Hạnh phúc được định nghĩa một cách cụ thể: “rất nhiều tiền sẽ giải quyết được vấn đề, hết vấn đề thì có thể hạnh phúc.”

Mình thấy ở Bay Area quá coi trọng và đánh giá cao hạnh phúc. Tôi không hạnh phúc không có nghĩa là tôi bất hạnh. Tôi không vui, không có nghĩa là tôi buồn. Bạn thử hỏi người kế bên bạn “bạn hạnh phúc không”. Mình cá là họ sẽ mất 30s suy nghĩ, và sẽ nói “không”. Nhưng không có nghĩa là họ sẽ phải đau khổ. Người khác có thể lấy sự thanh thản trong tâm hồn làm mục đích sống. Hay chị kia có thể lấy tiền làm mục đích sống. Hay anh gíao sư nghiên cứu lấy kiến thức chuyên môn làm mục đích sống. Hạnh phúc không cần là mục đích sống chung của mọi người.

Mình thấy ở Việt Nam lại quá coi trọng tiền. Quan niệm của mình là, có ít thì dùng ít, có nhiều thì dùng nhiều, muốn nữa thì kiếm cách kiếm thêm. Ở Việt Nam đặt nặng vấn đề nếu làm nhiều tiền hơn thì sẽ giỏi hơn hay làm ra tiền mới giỏi. Đúng là làm ra tiền, hay làm ra rất nhiều tiền là giỏi. Nhưng người làm ra nhiều tiền lại không giỏi hơn người khác. Mục đích sống của mọi người khác nhau, nên không thể so sánh ai hơn ai cả.

Vậy rốt cuộc mình đang viết gì? Bất đồng với cả hai?

Kết luận:

Đừng để môi trường làm ảnh hưởng quá nhiều đến mục đích sống của chính mình. Mình luôn bảo bản thân rằng, mình lúc nào cũng có 3 sự lựa chọn.

1: Không sợ và cứ thế lao đầu vào.

2: Sợ nhưng vẫn lao đầu vào, theo kiểu sợ.

3: Mình luôn có thể bỏ đi, kiếm chỗ khác, bất cứ lúc nào.

Bias hay sự thiếu thông tin của bản thân.

Ở Mỹ thì mình quen cả 3 giai cấp, thu nhập thấp, trung lưu, và thượng lưu.

Ở Việt Nam thì đa phần mình chỉ quen thu nhập thấp và trung lưu. Mình chưa có cơ hội quen và nói chuyện với các bạn giới thượng lưu ở Việt Nam (hoặc có mà mấy bạn giấu tiền kĩ quá, mình xin mượn không được)

Disclaimer hay Từ Chối Trách Nhiệm:

Mình không chê hay khen bên nào. Mình chỉ nêu nha sự nhìn nhận của mình, trong giới hạn kiến thức và sự sai chính tả tiếng Việt không kiểm soát.

Ngoại chuyện:

Nguyên buổi chiều tối thứ 7 ở nhà chỉ để viết và sắp xếp lại sự shock văn hóa của chính bản thân.

--

--

Xìng Voong

I’m a writer and an engineer based in San Francisco. I write about education, technology and culture. Checkout my official blog at https://xingvoong.com